HOA BỒ CÔNG ANH
09/12/18
Với những cánh hoa bé nhỏ xinh xinh và dễ dàng bay đi theo làn gió thoảng, hoa bồ công anh tượng trưng cho một vẻ đẹp tuy rạng rỡ nhưng cũng vô cùng mong manh.

Loài hoa với cánh nhỏ li ti này thường có màu trắng sữa, tuy nhiên bạn cũng có thể gặp những đóa hoa bồ công anh màu tím hay vả màu vàng nữa. Thân cây bồ công anh thường không cao quá 1m, nhưng cũng có những nơi bạn sẽ thấy những cây bồ công anh cao đến hơn 3m, cây có thân mọc thẳng, thường là không có nhánh. Khi bấm vào thân hoặc lá bồ công anh, bạn sẽ thấy từ bên trong tiết ra một chất dịch màu trắng đục như sữa, nếm thử thì có vị hơi đắng. Lá của loài cây này còn được dùng làm thuốc để điều trị một số bệnh như chứng khó tiêu, mụn nhọt hay đau dạ dày. Cách thức đơn giản là chỉ việc giả nhuyễn rồi pha nước uống, có thể phơi khô để dùng dần.

Loài hoa này còn gợi nhớ đến hình ảnh một cô gái đang phân vân trong tình yêu, ngắt dần từng cánh hoa rồi tự hỏi “anh ấy yêu mình” hay “anh ấy không yêu mình”. Hoa bồ công anh thường nở và tàn trong những giờ cố định nên đôi khi còn được những người dân quanh đó xem như một chiếc đồng hồ đáng tin cậy.

Truyền thuyết về loài hoa này cũng là một câu chuyện thú vị về tình yêu. Xưa kia cây hoa bồ công anh còn được gọi là cây răng sư tử bởi hình thù nhiều răng cưa nhọn hoắt của mình. Răng sư tử vươn lên mạnh mẽ trên một cánh đồng cỏ dại bát ngát. Người yêu của chàng chính là đóa bồ công anh đang khoa sắc rực rỡ trên chính đôi vòng tay yêu thương của chàng.

Rồi một ngày kia chàng gió bất ngờ từ đâu ập đến. Chàng ta với vẻ phong lưu thoáng đãng của mình đã khiến cho bồ công anh choáng ngợp. Bồ công anh không còn thiết tha vì với răng sư tử nữa và chỉ còn nghĩ đến gió mà thôi, nàng dành cho chàng gió một tình yêu trọn vẹn và không toan tính. Nhưng bồ công anh có biết đâu rằng với gió cuộc sống phải là những chuỗi ngày phiêu lưu mạo hiểm. Gió không thể chỉ quanh quẩn mãi ở bên bồ công anh được. Bồ công anh vẫn cố níu giữ, với thân hình mảnh mai của mình nàng cứ thể bị cuốn đi cùng với gió.

Răng sư tử nhói lên trong lòng, tuyệt vọng giơ những cánh tay xanh biếc ra, giữ chặt lại Bồ Công Anh trắng muốt nhưng vô ích. Những cánh hoa bồ công anh xinh đẹp và mềm mại đã tự tách khỏi nhuỵ hoa, để bay cùng chiều với gió mất rồi.

Và ngày ngày, những người nông dân đi trên cánh đồng vẫn nghe tiếng răng sư tử vọng theo gió từ miền xa thổi đến, hỏi những cánh bồ công anh đã được gió mang tới nơi đâu? “Ở nơi đó, cô ấy sống thế nào?”. Gió im lặng, gió không thể mang bồ công anh mãi đi cùng mình được. Cô gái ấy rơi rớt dần trong những cuộc hành trình, vùi mình vào trong đất, để rồi lại hồi sinh thành những đứa con và đặt tên chúng là răng sư tử.

Cây có hoa, nhưng không giữ được. Hoa chỉ luôn vươn mình theo gió. Gió lại khó nắm bắt, lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình. Và khi cơn gió qua rồi, hoa mới biết cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu của cây.
Hoa Khô IRIS – Sưu Tầm